Trịnh Thành Tâm bước ra khỏi phòng Phương Hoa, tay nhanh chấp nhận cuộc gọi từ Trịnh Thành Dương "Nghe đây..."
"Chị định dọn ra ngoài sao?" Mới vừa rồi anh nhận được thông tin chị Trịnh thuê một căn hộ nằm trong khu vực khá gần Trịnh gia, đột nhiên chị mua nhà như thế... Trịnh Thành Dương bỗng có một suy nghĩ rất kỳ lạ.
"Rồi sao? Bộ chị không thể mua nhà à?" Trịnh Thành Tâm thờ ơ trả lời.
Từ đầu dây có thể nghe thấy được sự chán nản từ chị, Trịnh Thành Dương trầm tư mắt nhìn hợp đồng trên bàn nhưng tâm trí anh không hề quan tâm đến nó. Hình ảnh Phương Hoa và anh đêm qua bỗng nhiên thoáng qua trong đầu, Trịnh Thành Dương khẽ chau mi.
Đoán mò ra được chị Trịnh đang mưu tính việc gì, nhanh chóng chặn đường "Nghĩ cũng đừng nghĩ chuyện cho Phương Hoa rời đi."
"Ô" Trịnh Thành Tâm phì cười, môi mỏng cong lên đường cong mê người tán thưởng "Em đúng là đi trong ruột chị nhỉ?"
Anh đã đoán đúng, Trịnh Thành Dương buông lỏng cơ thể dựa vào chiếc ghế da mềm mại, quá rõ ràng bởi vì nếu không có chị Trịnh gợi ý, thục giục và chống đỡ, Phương Hoa sao lại có thể gan dạ như hôm qua "Chị từ bỏ ý định đó đi."
Trịnh Thành Tâm đảo mắt, cảm thấy buồn cười "Gáng ghép em cũng bảo từ bỏ ý định đó, cho con bé đi em cũng bảo bỏ đi. Thành Dương, em rốt cuộc như nào mới được?"
Trịnh Thành Dương thản nhiên đáp trả lại chị Trịnh, một cách vô tư như chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945236/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.