Bầu trời sáng sớm, khi mặt trời còn chưa kịp ló. Vẫn còn thoang thoảng sương lạnh của màn đêm chưa kịp ấm, Phương Hoa mơ màng tỉnh dậy.
Vẫn như mọi khi, thứ cô nhìn thấy đầu tiên là một bờ vai rộng lớn, ôm chầm lấy cô.
"Chạm vào em chỉ vì muốn làm nhục em."
"Oa nhi dâm lãng."
"Tôi không yêu em."
"Phương Hoa, quan hệ của chúng ta không phải để yêu thương."
Những lời nói tuyệt tình kia phát ra trong đầu cô, ký ức tàn nhẫn đêm qua dần dần hiện về. Cô nhớ rõ, lúc cô gần như kiệt sức ngất đi, anh đã nói với cô câu nói ấy.
Quan hệ của bọn họ không phải để yêu thương, chỉ có thù hận và hận thù hình thành vòng lặp. Nâng lên mí mắt nóng hổi, gương mặt anh lúc ngủ rất bình yên, chỉ những lúc như thế này cô mới có thể lục tìm được một chút ôn nhu trên gương mặt anh. Ôn nhu ngắn ngủi những lúc anh ngủ say, bàn tay Phương Hoa chập chạp nâng lên gương mặt Trịnh Thành Dương. Giống như đang phát hoạ lại gương mặt của anh, chỉ là phát hoạ trên không khí chứ không dám chạm vào anh.
Đắm chìm trong gương mặt bình yên lúc ngủ này, nhớ đến những lúc còn nhỏ, khi ấy anh luôn dịu dàng cười với Phương Hoa. Nụ cười khi đó của anh, ấm áp lắm, ngón tay Phương Hoa bạo gan chạm vào đầu lông mày của Trịnh Thành Dương.
"Tôi không yêu em."
Ngay lập tức câu nói ấy phát lên khiên cô rút lại ngón tay, Phương Hoa nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945238/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.