Ba chị em đi lên phòng Hiểu Minh, mặc kệ Trịnh Thành Dương và Trình Gia Hân.
Bữa tối họ cũng rất nhàn nhã dùng bữa, nếu Gia Hân không bày trò tình cảm thì sẽ rất an nhàn.
Dùng xong một bữa tối bình yên, chị Trịnh trở về phòng, nhìn lá đơn ly hôn của Khả My để từ hôm đó đến nay.
Lâm Khả My trải qua một tuần ở Trịnh gia, tâm trạng con bé đã tốt hơn rất nhiều và có vẻ như Khả My thật sự không muốn rút lại ý nghĩ này. Chị Trịnh mở ra điện thoại, ấn vào dãy số mang tên Trần Nghĩa gọi đi.
Trần gia cũng vừa dùng xong bữa tối, ba mẹ đã hỏi về chuyện đi đón Khả My về sự từ hôm ấy. Trần Nghĩa không đến Trịnh gia nữa là vì muốn cho cô thêm chút thời gian thoải mái, để Khả My suy nghĩ tốt hơn mới đến nói chuyện.
Cậu cũng đã suy nghĩ rất nhiều về bản thân mình, nhìn nhận rất rõ về tình cảm bản thân. Quả thật cậu đã có mâu thuẫn, cậu yêu Khả My chứ, nhưng vì cô ấy lừa dối cậu suốt năm năm trời.
Điều khó khiến cho cậu mất đi sự tin tưởng ở Khả My.
Tình cảm mất đi có thể xây dựng lại, còn niềm tin, mất một lần giống như dấu chấm hết vậy. Bát nước chứa tình cảm bị đổ, ta có thể đổ thêm nước vào, trao dồi tình cảm đã mất. Còn niềm tin lại là một chuyện khác, bát nước niềm tin bị đổ đi có hốt lại bao nhiêu nó cũng sẽ chẳng như ban đầu.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945216/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.