Ôm thiên hạ trong tay, hương thơm mùi cỏ lan toả từ mái tóc, giữ lấy mềm mại trong lòng ôm ấp thật nâng niu. Hôm nay, sau những đêm thức trắng, cuối cùng anh cũng có được một giấc ngủ ngon.
Buổi sáng, gia đình ba người ấm cúng trên chiếc giường nhỏ, Phương Hoa phải thức dậy để chuẩn bị đi làm. Cô tắm rửa chuẩn bị quần áo đều tươm tất trong khi hai cha con kia vẫn ngủ ngon giấc, trong vẻ mặt ngủ ngon đến mức chẳng muốn dậy.
Phương Hoa tiến đến bên cạnh giường, lay lay bã vai Trịnh Thành Dương gọi khẽ.
"Này anh."
Trịnh Thành Dương nâng lên mi mắt nặng trĩu, nhìn thấy đầu tiên là cục bột trong lòng, ngước mắt nhìn sang Phương Hoa, gương mặt sáng sớm còn chưa tình ngủ trông có phần ngơ ngác.
"Hai cha con không định về sao?"
Anh thở ra một hơi dài vì buồn ngủ, lật đật ngồi dậy, mắt nhìn cô gái đã ăn mặc vô cùng chỉnh tề ngay ngắn, giọng nói sáng sớm khản đặc "Không, hôm nay anh không đi làm, Hiểu Minh cũng không đi học."
"Thế hai người định ở đây cả ngày à?" Phương Hoa nhăn mặt đi, vần trán hoá màu xám đen, anh có nhà mà, sao lại bám trụ ở nhà cô?
Trịnh Thành Dương gật gù, một tay dụi mắt một tay xoè ra như muốn lấy vật gì đó "Anh mới nói, cho anh chìa khoá, có thể hai cha con sẽ đi ra ngoài."
"Anh rốt cuộc là muốn cái gì vậy?" Cô bật ra câu hỏi, mắt to tròn nhìn anh không chớp, gương mặt xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2944949/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.