Trên màn hình hiển thị dòng tin nhắn đến, Vũ Minh Tân hỏi "Giai Mẫn có đó không?"
Phương Hoa nhìn màn hình điện thoại, ngẩn đầu xoay về bàn thu ngân phía trước nhìn bóng dáng chị chủ đang ngồi lướt máy tính, sau đó lại cúi đầu nhìn điện thoại.
Chắc là anh Vũ muốn nói chuyện với chị, khoé môi cong cong lên, Phương Hoa ấn vào bàn phím trả lời tin nhắn.
Một lúc sau, những ngày đầu hạ sang với cái nặng ẩm ươn khiến cho con người ta cảm giác mệt mỏi. Chị chủ ngồi ở bàn thu ngân tay ôm điều khiển điều hoà vừa mới hạ xuống thêm hai độ, bởi vì lười đi trả nó về chỗ cũ nên chị cầm luôn trên tay nga. Trời thì nóng nực, những dấu hôn kia buộc chị phải trải nghiệm cái loại cảm giác ngày đầu hè mặc áo len cổ lọ.
Chuyển đổi đủ loại tư thế trên chiếc ghế, từ ngồi ngay ngắn dần dần khum lưng, dựa lưng vào ghế co hai chân lên ôm vào lòng, cơn buồn ngủ buổi trưa ập đến chị mơ mơ màng màng gục lên gục xuống như gà mổ thóc.
Cánh cửa hàng được kéo mở, chuông gió treo trên cửa leng keng báo hiệu có khách vào. Huỳnh Giai Mẫn được đánh tỉnh khỏi cơn buồn ngủ, nhanh chóng thả hai chân xuống ghế lấy lại dáng vẻ ngồi nghiêm túc.
"Chào quý..." Tiểu Linh chỉ mở miệng hai tiếng liền ngừng lại, giọng nói nghiêm túc chuyển sang hồn nhiên giành cho những người quen biết "Anh đến tìm chị Phương hả?"
Nghe thế, Huỳnh Giai Mẫn nâng đầu, mắt hướng về phía cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2944948/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.