Cố Dư bên này đang đứng cùng Tô Phi xem xét hàng hóa, rượu bia các thứ, bỗng dưng không hiểu sao cả người thấy lạnh toát, đến nỗi da gà cũng thi nhau nổi lên, hắn rùng mình một cái, kéo kéo áo khoác lên che kín cổ để bớt lạnh.
Tô Phi nhìn thấy vậy không khỏi cười chế nhạo: “Thời tiết nóng muốn chết mà mày làm gì như chết rét vậy?”
Cố Dư cau đôi mày kiếm, cũng rất khó hiểu bảo: “Không hiểu sao tao cứ có cảm giác bị người khác kề dao lên cổ á mày.”
Tô Phi dáo dác nhìn xung quanh chẳng có bóng ma nào cả, chỗ xưởng không khí còn hơi lạnh lẽo vắng vẻ, nghe thằng bạn nói vậy liền không nhịn được lấm lét cảnh giác: “Mày đừng có hù dọa tao chứ!”
Cố Dư khinh thường liếc cậu một cái, tao ước gì chỉ là hù dọa mày, đúng là tự nhiên hắn thấy bản thân như bị cài bom vào người vậy!!!!
……….
Ngôn Cách vừa nghe Tô Man Tử thông não vừa bóp chặt ly nước trong tay, ánh mắt vẫn rất tức giận cùng không cam lòng!
Tô Man Tử nói nãy giờ muốn khô cả cổ họng mà con nhóc này vẫn cứ bộ dáng muốn ăn thịt người khác, đành bất lực uống ngụm nước mát lạnh, liếm liếm đôi môi khô khốc: “Chẳng lẽ cậu muốn chia tay anh ta à? Mới quen có ba ngày thôi đấy, ai ôi, chia tay chắc cũng không có gì đâu, hay là cứ chia tay quách đi cho xong, cậu thấy sao hả công chúa???”
Chia tay? Ngôn Cách nãy giờ chưa từng nghĩ tới hai chữ này vì cô không muốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-tuy-hinh/907499/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.