Gia Bảo bị cơn đau đầu và cảm giác khó chịu ở bụng kéo tỉnh lại. Nhưng khi nhận ra bản thân đang ôm một ai đó trong lòng, cảm giác da thịt tiếp xúc cận kề khiến anh hóa đá. Chậm rãi vén chăn lên, nhìn người đang ngủ say trong lòng mình là Tuyết Ly, anh khẽ thở phào vì không phải là một khuôn mặt xa lạ nào đó.
Tuy nhiên, sự an lòng của anh lập tức biến mất ngay khi anh nhìn thấy những dấu hôn đỏ đến chói mắt nằm chi chít trên cơ thể cô gái trong lòng mình, từ cổ, xương quai xanh, ngực, và có thể là cả những chỗ mà hiện tại anh không nhìn thấy.
Hơn tất thảy, điều khiến anh phải sững người chính là anh còn thấy cổ tay cô có một vết bầm tím, giống như bị vật gì đó trói chặt lại trong một thời gian dài vậy.
Kí ức đêm qua chợt ùa về, lúc đó anh mơ màng cảm nhận được có người đỡ lấy anh, hương thơm quen thuộc phảng phất vào mũi, giọng nói êm tai khiến anh nhung nhớ và mê mẩn bấy lâu lọt vào tai. Khi nhận ra cô đang giúp mình lau mặt, thấy cô lo lắng hỏi mình có làm sao không, lúc đó anh đáp thế nào nhỉ?
À! Hình như anh đã không trả lời, chỉ thô lỗ đè cô xuống giường, nhận ra cô phản kháng thì... tự cởi áo mình ra rồi trói hai tay cô lại, còn cố ý trói rất chặt. Sau đó nữa...
Gia Bảo càng nghĩ càng tái mét mặt. Anh uống say rồi ***** *** cô? Mà anh còn mơ hồ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-trang-ram/2864597/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.