Tuyết Ly sững người, ngồi thẳng dậy nhìn vào mắt anh. Gia Bảo nhìn cô chăm chú, ánh mắt nghiêm túc và chờ đợi. Tuyết Ly cười gượng, đưa mắt nhìn sang hướng khác.
- Anh nói gì vậy? Chúng ta chỉ mới hẹn hò mấy tháng thôi mà.
- Là nửa năm. - Gia Bảo cố tình nhấn mạnh, nhìn thấy cô khó xử thì có hơi mất mát. - Em không muốn sao?
- Em... - Cô định ăn ngay nói thật, nhưng khi thấy đối mắt thất vọng của anh, cô mím môi, nghĩ một lúc mới nói. - Em chỉ cảm thấy... hơi nhanh. Chúng ta nói chuyện này sau nhé?
Tuyết Ly mỉm cười, cố tình bày ra vẻ đáng yêu. Anh biết cô đang đánh trống lảng, còn cố gắng hết sức vụng về. Nhưng anh không muốn vạch trần cô, chỉ khẽ thở dài ôm lấy cô, nói.
- Được, nghe em!
Quả nhiên, cô vui vẻ hẳn lên, vỗ vai anh bảo anh đi làm đồ ăn, cô dùng máy anh tiếp tục gõ chữ. Gia Bảo mỉm cười dịu dàng với cô, lập tức đứng dậy. Nhưng khi vừa bước vào bếp, lúc cô không nhìn về phía này nữa, nụ cười anh chậm rãi thu về. Anh nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của cô, không nhịn được lại khẽ thở dài lần nữa.
Sau đó anh không còn nhắc tới chuyện này với cô, hai người bên nhau hết sức tự do tự tại, thoải mái, gắn bó, và càng thân mật. Xiềng xích trói buộc bị phá hỏng, Gia Bảo gần như không còn kiêng kị gì, suốt ngày muốn thân mật cùng cô. Cảm giác lúc hai người hòa nhau nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-trang-ram/2864596/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.