Gia Bảo vốn không phải là người giỏi uống rượu. Vì tính chất nghề nghiệp nên anh thường không thích đụng vào cồn, sợ sẽ ảnh hưởng tới thần kinh, sử dụng nhiều còn khiến tay bị run, đối với bác sĩ phẫu thuật chính không phải là chuyện tốt.
Nhưng hôm nay anh lại phá lệ uống rất nhiều, nốc từ cốc này sang cốc khác, tự rót tự uống chẳng hề quan tâm tới người trước mặt.
Ban đầu Đình Phong còn rót cho anh, ra vẻ khuyên nhủ anh hãy cứ uống thỏa thích đi, uống để vơi đi nỗi sầu, nhưng đến khi anh liều mạng đổ vào miệng như uống nước lã, còn chẳng chịu ăn uống gì, cái vẻ bán mạng kia khiến anh hoảng hồn, vội vã giật lấy chai rượu từ tay Gia Bảo, nhíu mày.
- Đừng uống nữa, cậu không muốn sống nữa à?
Lúc này Gia Bảo gần như không còn tỉnh táo. Khuôn mặt anh đỏ bừng, ánh mắt lờ đờ, bị cướp mất đồ trên tay thì ngẩn ra giống như chưa hiểu tình huống hiện tại là như thế nào. Đình Phong không nhịn nổi nữa lấy một bát cháo ấm đặt trước mặt anh, nhắc nhở.
- Ăn chút gì đi, nếu không ngày mai sẽ chịu khổ đấy.
Gia Bảo nâng đôi mắt lờ đờ của mình lên nhìn Đình Phong, sau đó anh “ồ” một tiếng như vỡ lẽ, cười hềnh hệch.
- Ai đây? Là anh vợ mà. Chào anh vợ! - Gia Bảo lắc lư người, nói chuyện có chút chậm chạp. Đình Phong nghe hai chữ “anh vợ” mà khóe môi giật giật, cố gắng kìm chế không nhấc tay đánh đối phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-trang-ram/2864598/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.