Trong một căn phòng lớn xa hoa lộng lẫy, một người con gái đang nằm trên giường mặc bộ váy trắng, tóc được bao bọc bởi một chiếc mũ giấy. Bên cạnh đủ các loại thiết bị máy móc được dùng dây nối trên người con gái.
Xung quanh là một nhóm người mặc đồ trắng đang làm một loạt các thao tác phức tạp. Chí Dư mặc sơ mi đen đứng ở giữa theo dõi các số liệu chạy trên màn hình. Khoảng 5 giờ đồng hồ trôi qua, phòng dù bật điều hòa ở nhiệt độ lạnh nhưng ai nấy cũng đều thẫm mồ hôi. Khi thiết bị chính kêu lên vài tiếng kết thúc quá trình, mọi người mới bắt đầu thả lỏng ra. Chí Dư cho người gỡ các dây thiết bị rồi trả lại sự yên tĩnh cho căn phòng. Cậu cũng mệt mỏi mà đi ra ngoài, nhìn vệ sĩ bên cạnh mà điềm tĩnh nói:
Thiên! Chuẩn bị mọi thứ, xóa hoàn toàn giấu vết ở đây. Chúng ta sẽ trở về căn cứĐã rõ! Thưa ngài!
Ngay trong đêm hôm đó nhóm người Chí Dư mang theo Mộc Nhan lên trực thăng rời đi. Chẳng biết đã bay trên bầu trời bao lâu. Khi đặt chân xuống đã là tối của ngày hôm sau. Khung cảnh xung quanh chỉ toàn là cát, một biển cát bao la không có điểm dừng chân. Đây chính xác là sa mạc tại một điểm cuối của một đất nước nhỏ nằm xa đất nước nơi họ sống. Vì là buổi tối nên bão cát bắt đầu nổi lên, cơn gió mạnh mẽ mang theo cát bụi cuốn lấy người Mộc Nhan và Chí Dư. Những bước đi đầy vững chắc của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3617177/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.