Mộc Nhan rơi xuống, những cơn gió gào thét xuyên vào người cô như muốn xé nát cô ra thành nhiều mảnh.
Những kí ức trong quá khứ tràn về, hình ảnh cô và Quân Mạc Phàm vui vẻ bên nhau, hình ảnh gia đình cô gặp nạn rồi đến hình ảnh cô và anh cưới nhau trước sự chứng kiến chỉ có hai người. Cuối cùng là hình ảnh cô phát hiện ra anh là người hại gia đình cô rồi sau đó dưới cơn mưa lớn cô nằm đó, máu và nước mắt hòa lẫn vào cơn mưa.
Hóa ra cô chính là Dương Mộc Nhan, hóa ra người cô yêu cả hai kiếp đều là Quân Mạc Phàm. Nhưng vì sao chứ?
Cô yêu anh thì cô là người sai sao? Vì sao.... vì sao lại muốn hại chết cô và gia đình của cô chứ....Mộc Nhan chợt cảm thấy bi thương đến tận cùng. Tội thay cho Dương Mộc Nhan cả đời luôn hướng về một phía cuối cùng cũng vì thể mà chết. Tội thay cho Liều Mộc Nhan lại dẫm lên vết xe đổ trong quá khứ....
- Aaaaaaaa!
Trước khi cả cơ thể tan nát mà chìm đắm vào dòng sông dưới vực sâu. Mộc Nhan lấy hết sức hét lớn để giải tỏa sự phẫn uất trong lòng. Nếu tham lam được sống lại ở kiếp thứ ba, cô mong bản thân sẽ chỉ làm một người bình thường không có liên quan gì đến cuộc sống của Quân Mạc Phàm nữa.
Tịch Điềm thấy Quân Mạc Phàm từ nãy đến giờ vẫn giữ nguyên tư thế như vậy. Cô ta lo lắng ôm lấy anh mà an ủi:
- Mạc Phàm...không sao rồi. Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3617175/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.