Đã tròn hai tuần nhốt mình trong biệt thự của Quân Mạc Phàm, Mộc Nhan như muốn bức điên. Hôm nay anh đã bình phục và chuẩn bị ra ngoài để làm việc, Mộc Nhan vui vẻ trong lòng đợi anh ra ngoài, bỏ mặc lời cảnh báo của anh. Bảo Vân Hạ và Lục Tuyết giúp cô đánh lạc hướng vệ sĩ để cô thuận lợi chèo cổng sau ra ngoài. Bọn họ mặc dù không yên tâm để cô ra ngoài, nhưng vì để xin lỗi chuyện lần trước nên đành ngậm ngùi nghe theo. Mộc Nhan sau khi tẩu thoát thành công thì vui vẻ tận hưởng khí trời trong lành. Nhưng vừa đi được một đoạn đường thì bị tập kích bởi mấy tên mặc âu phục màu đen, mấy tên đó khá chuyên nghiệp chưa kịp để cô phản ứng lại thì đã nhanh chóng đánh vào gáy cô khiến cô ngất đi. Trước khi ngất Mộc Nhan thầm than trong lòng, đáng nhẽ cô nên nghe lời Quân Mạc Phàm, giờ thì xong rồi, vừa bước ra khỏi cửa là bị kẻ đó tóm ngay.
*****
Hởi thở đều đặn bắt đầu có chuyển biến, Mộc Nhan nhíu mi tâm cảm nhận cơn đau sau gáy, cố gắng mở mắt quan sát xung quanh. Thứ cô nhìn thấy chỉ có bóng tối bao vây, xung quanh toàn mùi ẩm mốc xộc thẳng vào mũi cô. Cảm nhận được tay và chân của bản thân bị còng bởi dây sắt, dù cố gắng tháo dỡ nhưng cũng chỉ biết bất lực. Mộc Nhan chửi thề trong đầu, rốt cuộc là cô xui xẻo đến mức nào chứ, kì nghỉ hè tận hưởng du lịch của cô không phải như này. Lúc này Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3574428/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.