Mộc Nhan không hiểu anh ta đang nói gì, dùng ánh mắt sắc bén nhìn anh ta, nhân lúc anh ta buông lỏng cảnh giác, sử dụng động tác xoay người một vòng tròn, dễ dàng rút tay ra lần nữa chạy về phía anh. Kẻ đó có chút ngỡ ngàng nhưng chỉ vài giây sau đó rút súng bắn về phía cô, Quân Mạc Phàm nhìn súng đang chĩa về phía cô không nghĩ nhiều liền chạy lại ôm lấy cô, đem thân mình hứng trọn viên đạn. Mộc Nhan ôm lấy anh chỉ cảm thấy được anh đau đớn khẽ rít lên một tiếng nhưng vẫn ôm chặt lấy cô. Mộc Nhan run rẩy ôm chặt lấy anh, đưa đôi mắt oán giận nhìn kẻ trước mắt. Kẻ đó lại lần nữa chấn động, ánh mắt đó thật quen thuộc, cũng từng nhìn anh ta khi anh ta khiến Quân Mạc Phàm bị thương. Bây giờ lần nữa anh ta được nhìn nó, suy tư một hồi rồi quay lưng bỏ đi. Mắt nhìn thấy kẻ đó bỏ đi, cô buông lỏng cảnh giác, nhìn qua anh, thấy eo anh bị máu loang một vùng. Cô nghẹn ngào gọi anh:
- Mạc Phàm! Mạc Phàm!
Đây là lần thứ hai anh đỡ đạn cho cô, rốt cuộc là tại sao chứ? Cô nhìn xung quanh tìm kiếm sự giúp đỡ:
- Có ai không? Giúp với! Có người bị thương!
La hét một hồi cuối cùng thuộc hạ của anh cũng tìm được đến đưa anh về căn biệt thự khác và gọi bác sĩ riêng đến xử lý vết thương. Mộc Nhan đứng ngoài đợi, Lục Tuyết ngồi một bên ôm Vân Hạ đang khóc nấc lên nhìn Mộc Nhan nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3574427/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.