Không đến hai ngày, lại có mấy đội ngũ nghiên cứu từ các khu khác cũng lục tục tới nơi này.
Nhiều khu như vậy trên cơ bản đều làm theo ý mình, mọi người bề ngoài hữu hảo, nhưng ngấm ngầm khó tránh khỏi có cạnh tranh, hơn nữa có khu quan hệ tốt, có khu quan hệ căng thẳng, thật sự phức tap.
Về những tình huống giao thiệp cụ thể đó, Tần Minh Hoàng là quần chúng ăn dưa cũng không rõ ràng, cô chỉ biết lại có thêm rất nhiều nhân viên nghiên cứu quay quanh thi thể cá khổng lồ. Hơn trăm người vây quanh thân thể thật lớn bò lên bờ xuống, như là một đám kiển bốc dỡ đồ ăn.
Tần Minh Hoàng nhàn rỗi không có việc gì, luôn lười nhác ngồi ở đó nhìn bọn họ làm việc, tựa như khi còn nhỏ xem kiến chuyển nhà. Người một khi nhàn rỗi không có việc gì liền thích nghĩ đông nghĩ tây, Kỷ Luân ở bên cô, ngẫu nhiên sẽ lộ ra một chút hoang mang lo lắng.
"Thân ái, em là bởi vì không thể ăn được cá khổng lồ mà khổ sở sao?” hắn hỏi.
Hắn phát hiện Tần Minh Hoàng nhìn con cá khổng lồ kia tựa hồ có chút khổ sở, căn cứ thói quen quá khứ để phỏng đoán, giống cái của mình để ý đồ ăn, cho nên hắn nghĩ, có thể là cô muốn ăn con cá khổng lồ này.
Tần Minh Hoàng vắt chân ha ha cười hai tiếng, thuận miệng nói: "Đúng đúng, bởi vì không thể ăn con cá này, em quá khổ sở."
Kỷ Luân ghé sát vào cô, ngửi ngửi trên người cô, lại có chút không xác định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-tien-sinh-ky-quai/1058059/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.