Quân đang ngủ say bổng cậu cảm thấy mình đang bị tác động ngay tại chỗ đó! Cậu nhăn mặt giơ nguyên bàn tay vào mặt nhóc:
– Để anh ngủ nghe chưa! Bực mình nhóc quá!
Tuấn nói:
– Dậy đi!
Quân làu bàu, ngáp dài:
– W….o…a… Còn sớm mà nhóc, lấy tay ra coi, cho anh ngủ thêm xíu đi, suốt đêm qua nhóc quậy quá làm anh chả ngủ được gì hết nè!- Dậy đi mà, nói chuyện chút đi!
Quân quay mặt qua nhóc hỏi, dù mắt cậu vẫn đang nhắm nghiền:
– Chuyện gì… nhóc nói đi!- Giờ tính sao?- Sao là sao!- Mệt ông quá! Mở mắt ra đi!- Nhắm nói chuyện cũng được dzạ? Nói đi anh nghe nè! Ấy da… lấy cái tay ra coi! Bực rồi đó nha!- Mở mắt ra đê… nghe nói tui nè!- Nói đi!
Giọng nhóc Tuấn có vẻ hơi thăm dò:
– Hay là… giờ mình về quê trốn một thời gian đi!
Quân mở trừng mắt ra ngay:
– Hả? Ai trốn về quê? Quê ai?
Tuấn cười lí nhí, xem ra cu cậu có vẻ hí hửng lắm với giải pháp mới của mình:
– Tui với ông trốn về quê ông sống với mẹ ông một thời gian!
Quân cốc đầu nó:
– Hết chuyện làm hả! Mình cũng không thể trốn tránh được chuyện này mãi được nữa… Nhóc về phải nhà giải quyết với gia đình!
Tuấn háo hức nhìn Quân:
– Sao? Ông tìm được cách giải quyết rồi hả? Tui phải làm sao?
Quân thở dài:
– Chưa! Thì chỉ tạm thời là nhóc cứ về nhà! Coi ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790580/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.