Bất chợt Tuấn xô thằng Quân ra:
– Ông nói vậy là sao?- Sao là sao nhóc? Anh đã nói rồi mà… mặc dù mình sẽ không còn quen nhau nữa, nhưng miễn mình còn yêu nhau là được!- Mệt! Ông đi mà yêu kiểu đó! Làm như phim! Tui thì không bao giờ!
Nghe thằng nhóc nói, dù rầu thúi ruột nhưng Quân cũng phì cười:
– Nhóc thì sao? Không thèm yêu nữa luôn àh?- Ừh! Yêu vậy yêu làm chi?
Quân hít mạnh một cái để thở ra, giờ cậu không muốn suy nghĩ gì nữa, đành phải trân trọng những thời khắc cuối cùng còn bên nhau này nữa thôi:
– Chứ nhóc muốn sao?- Ai biết! Tui mới hỏi ông coi tính làm sao bây giờ nè…- Thì anh nói rồi đó!… Chia tay!
Tuấn nghe hai từ “Chia tay” của Quân mà tự nhiên có thêm hai giọt nước mắt ứa ra mà cậu cảm nhận sự di chuyển của nó thật rõ ràng, nó ngơ ngác nhìn thằng Quân:
– Ông… ông thật sự muốn vậy àh?
Quân khẽ khàng gật đầu. Nhắm mắt lại như dứt khoát cho nước mắt còn đọng trên mặt rớt nhanh xuống nệm. Tuấn lay mạnh bờ vai của Quân:
– Ông… ông không thương tui hả?
Quân thấy có cái gì trong cổ họng mình cản lại, không cho giọng của cậu nói ra liền lạc từng câu chữ nữa:
– Thương! Nhưng cũng phải dự trù tới giây phút này chứ nhóc! Yêu nhiều khổ nhiều, nên yêu phải chừa lại một ít!
Tuấn ngồi bật dậy, nó lấy tay quẹt nước mắt:
– Dẹp ông luôn đi! Tui về!
Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790579/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.