Thằng nhóc này muốn mình chết vì nôn ruột hay sao đây mà… Quân bực mình khi thấy hắn vẫn giữ im lặng với mình:
– Giờ đi đâu nữa vậy?- Đi mua xá xị!- Chi?- Uống chứ chi!- Nhảm vậy!- He he he! Chút ông biết!
Tuấn hí hửng cầm hai lon xá xị về phòng nó, nó đóng cửa lại trong khi thằng Quân đã mất hết bình tĩnh:
– Giờ sao? Bao ăn sáng rồi đó, nhóc nói không! Không nói là… là…
Nó cười:
– Là.. là… sao? He he he! Kế hoạch đơn giản lắm! Thấy hai lon xá xí hôn?- Nhảm, liên quan gì tới kế hoạch mà nhóc nói?- Có chứ! Mình sẽ uống nó!
Quân tự cốc đầu mình một cái:
– Úi trời! Nhóc suy nghĩ nhiều quá nên điên hả? Tự nhiên cái uống nó!
Trông cái mặt hắn vừa hớn hở vừa gian manh thấy ớn luôn:
– Ông ngu quá! Không biết suy nghĩ gì hết! Thấy hôn?- Thấy gì? Lon xá xị?- Thấy giống gì hôn?
Quân bực dọc gạt phắt:
– Mệt! Khỏi, nhóc làm gì làm một mình đi, nói vòng vo hoài!
Tuấn cười hề hề:
– Tụi mình sẽ…- Sẽ sao? Nói đại đi!…
– Tự tử!Quân há hốc mồn trước thái độ nhí nhảnh như con cá cảnh của nhóc:
– Cái… gì? Tự tử? Giỡn mặt hả? Điên!
Trước sự thất vọng của thằng Quân, Tuấn cười hề hề:
– Ngu quá, mình giả bộ tự tử thôi, lấy nước ngọt bỏ vô chai thuốc rầy uống! Hí hí… tui bảo đảm với ông họ không hết hồn chịu gì tui cũng chịu! Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-yeu-cho-anh-xin-loi/2790581/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.