Vạn Thu ôm chăn gối, lại đi vào phòng Sở Ức Quy.
Sở Ức Quy chỉ ngước mắt nhìn thoáng qua, rất quen tay lấy gối và chăn trải lên giường.
"Tối nay chúng ta thắp nến nói chuyện suốt đêm nhé." Vạn Thu chui vào trong chăn, quay người nhìn sang bên kia.
Sở Ức Quy không nói gì, nằm ở bên cạnh Vạn Thu.
Vạn Thu nhìn khuôn mặt của Sở Ức Quy, trong đầu suy nghĩ đủ thứ hỗn loạn.
Nên chất vấn Sở Ức Quy như thế nào, nên bắt Sở Ức Quy nhận sai như thế nào, để Sở Ức Quy nói ra suy nghĩ trong lòng như thế nào.
Khi chăn dần dần ấm hơn, đồng hồ sinh học liền đưa Vạn Thu nằm trong chăn mềm vào giấc ngủ.
Sở Ức Quy nghiêng đầu nhìn khuôn mặt ngủ say của Vạn Thu.
Có vẻ như Vạn Thu đã suy nghĩ quá nhiều nên sau khi chìm vào giấc ngủ, lông mày vẫn còn nhíu lại với nhau.
Sở Ức Quy vươn tay xoa xoa lông mày Vạn Thu.
Cuối cùng, hắn tắt đèn, nằm bên cạnh Vạn Thu.
Suốt đêm, Sở Ức Quy luôn lắng nghe tiếng hít thở của người bên cạnh.
Mỏng manh, đều đều, trên chiếc giường to như vậy vẫn có thể chia sẻ hơi ấm.
Sáng hôm sau khi thức dậy, Vạn Thu đi theo Sở Ức Quy.
Cùng Sở Ức Quy rửa mặt, nhìn Sở Ức Quy thay đồ thể thao và chạy bộ buổi sáng, vì không thể theo kịp tốc độ của Sở Ức Quy nên đã đạp xe ba bánh đi theo.
Sở Ức Quy trở về tắm rửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3704966/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.