Chu Bồi Ngọc phấn khích ba ngày liền.
Nhưng đáng tiếc, quá trình quay phim đúng như lời Vạn Thu nói qua điện thoại, kì thật cũng không thú vị lắm.
Trong quá trình quay liên tục lặp lại, sửa đổi, tìm tòi, nghiên cứu, thật vất vả, cũng thật nhàm chán.
Nhưng Chu Bồi Ngọc luôn có thể tìm ra được điều thú vị trong quá trình nhàm chán đó.
"Những bộ quần áo này có thể mặc được không ạ?" Chu Bồi Ngọc nhìn thấy rất nhiều quần áo trong đạo cụ của đoàn phim, ánh mắt sáng ngời hỏi Triệu Tinh Hoa.
"Có thể, mặc đi." Triệu Tinh Hoa đồng ý.
Đa số đều là quần áo của các diễn viên quần chúng.
"Vạn Thu!" Chu Bồi Ngọc giữ bả vai Vạn Thu, cực kỳ phấn khích, "Chúng ta đến đây đi!"
Vạn Thu đến đoàn phim đã lâu, cũng không để ý tới những bộ quần áo này.
Còn Chu Bồi Ngọc lại hận không thể một lần mặc được hết tất cả.
Chu Bồi Ngọc chọn bộ quần áo hồng nhạt mình thích nhất, mặc vào liền không chịu cởi ra, còn ý đồ tìm quần áo cho Vạn Thu.
Vẻ mặt Vạn Thu bối rối, giống như một con búp bê hình người.
Sở Ức Quy nghiêng người sang một bên, luôn cúi đầu khi tham gia lớp học trực tuyến, chỉ thỉnh thoảng ngước mắt lên khi Vạn Thu thay quần áo.
Vì dáng người Vạn Thu mảnh khảnh nên mặc trang phục của nam giới khá rộng.
Dùng mẫu nữ thì vừa vặn nhưng lại hơi ngắn.
"Vạn Thu, chân cậu không ngắn nha, đúng là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3559687/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.