Khi đoàn làm phim kết thúc công việc, Sở Chương lập tức cởi bỏ quần áo để giải tỏa cái nóng oi bức.
Những người khác trong đoàn trò chuyện với Sở Chương, mặc dù hôm nay Sở Chương mệt mỏi nhưng dường như lại rất có tinh thần.
Khi Sở Chương không lên tiếng, vẻ mặt có chút xa cách.
Có phần giống với nhân vật trong bộ phim, sở hữu một khí chất bất cận nhân tình.
Ai có thể nghĩ người như vậy một khi ôm em trai trai liền sụp đổ hết hình tượng chứ.
Tất cả đèn xung quanh đều tắt, màn đêm bao phủ, Sở Chương đi về phía xe, vẻ mặt thản nhiên thoải mái.
Vạn Thu và Sở Ức Quy ngồi ở ghế sau, Vạn Thu tựa vào vai Sở Ức Quy, đôi mắt xinh đẹp nhắm nghiền, đã buồn ngủ đến mức không chống đỡ nổi.
Sở Ức Quy nhắm mắt, khi nghe thấy tiếng cửa xe mở liền mở mắt ngay lập tức.
Khi đôi mắt đen mở ra nhìn Sở Chương, tài xế đồng thời bật đèn trong xe, hai người cứ vậy nhìn nhau.
Sở Chương giơ ngón trỏ lên môi, ra hiệu im lặng.
Sở Ức Quy nhìn thấy nhưng không đáp lại.
Sở Chương chắp tay trước ngực làm động tác xin lỗi với Sở Ức Quy, rồi bước vào xe với động tác nhẹ nhàng.
Anh biết Vạn Thu có thời gian làm việc và nghỉ ngơi nhất định, sẽ không bao giờ trả lời tin nhắn mỗi khi đến giờ đi ngủ.
Bây giờ đã quá giờ đi ngủ từ lâu.
Vạn Thu có lẽ buồn ngủ nhưng vẫn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3558989/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.