Mặc Thu chạy thẳng một mạch, dù cơ thể đã mệt lả nhưng cậu vẫn cảm thấy bản thân chạy chưa đủ xa.
Trước khi đi ngang qua người phụ nữ xa lạ kia, Mặc Thu cũng biết bà ấy đang nhìn mình.
Thế nhưng cậu không nghĩ đó là một ánh mắt đặc biệt. Người đi đường thi thoảng cũng sẽ chú ý đến một nhành cỏ khô đột nhiên xuất hiện giữa thảm cỏ xanh mướt. Đó chỉ có thể cho là sự tò mò nhất thời.
Người phụ nữ ấy rất đẹp. Ðó là người phụ nữ đẹp nhất mà cậu từng thấy.
Trên người có mùi thơm, nhưng cụ thể là mùi gì thì Mặc Thu cũng không cách nào diễn tả.
Mặc Thu ngửi ngửi ống tay áo. Dù đã nghiêm túc giặt sạch nhưng vẫn còn vương lại ít mùi hôi do cậu vẫn luôn quanh quẩn chỗ thùng rác.
Mùi của dầu mỡ, của thanh long, táo hỏng, quýt thối.
Đây hẳn nên là những thứ mùi khó ngửi, giống như ngọn cỏ chết khô không ai yêu thích.
Mặc Thu đã quá quen với việc tình cờ tới gần người khác, rồi bị đối phương chủ động tránh xa.
Người phụ nữ đứng giữa con phố chật hẹp xinh đẹp tựa như một đoá hoa nở rộ, cậu muốn tránh cũng khó.
Mặc Thu chỉ nghĩ bản thân nên nhanh chóng rời khỏi người phụ nữ nọ, không muốn bà ấy nhiễm phải mùi hôi thối.
Nhưng người phụ nữ xinh đẹp kia đã nhanh chóng tóm lấy tay cậu.
So với đau đớn, sự cố bất ngờ không chuẩn bị càng khiến Mặc Thu thêm luống cuống.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3003823/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.