“ Vậy là anh được hai bác vớt lên xong đem về nuôi hả? Chà, nghe như phim vậy trời! ”
Dĩ An ban đầu còn hơi ngượng với bầu không khí nơi đây, nhưng vài giây sau đó lại dễ dàng thích ứng mà vào thẳng nhà hắn ăn bánh uống trà đàm đạo mặc cho bên hậu cần đang cật lực chuẩn bị máy quay để chụp ảnh từ nãy đến giờ.
" Cậu không đi chụp ảnh à? ”
“ Cái đó thì từ từ, tám chuyện cho xong đã rồi chụp cũng được.”
Dĩ An đang nói chuyện thì màn hình điện thoại đột ngột sáng đèn thông báo tin nhắn, Hạ Doãn cũng vì lần đầu tiên nhìn thấy thứ độc lạ này sau khi mất trí nhớ nên cũng bất ngờ mà nhìn chằm chằm vào nó.
" Đây là hình ai vậy? ”
Màn hình chính của chiếc điện thoại trái lại chẳng phải là hình của chủ nhân nó, mà lại là bức ảnh người đàn ông lạ mặt đang cầm ly trà sữa trên tay. Quái lạ, sao người này hắn chưa gặp bao giờ lại trông có vẻ rất quen thuộc vậy chứ?
" À, anh ấy là chủ tịch công ty tôi. Tên là… Doãn Khiêm…”
“ Doãn Khiêm…”
Đầu Hạ Doãn đột nhiên lên cơn đau dữ dội ngay sau khi hắn nhắc đến tên người này, cả gương mặt lẫn cái tên đó cứ liên tục thoát ẩn thoát hiện khiến đầu hắn đau như búa đổ đến mức phải ôm đầu nằm quằn quại dưới nền nhà.
" S-sao vậy? ”
Dĩ An cũng bất ngờ không kém, vội vã buông điện thoại xuống tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-hom-nay-lai-noi-thu-tinh-roi-/3577151/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.