Thời gian cứ thế trôi đi. Bình lặng như mặt hồ Buttermere vào thu. Muốn yêu thương có yêu thương, muốn lãng mạn có lãng mạn.
Mỗi sáng, Hàn Dương đạp xe chở Lâm Thanh đi học. Chiếc xe luồn lách qua những con hẻm nhỏ lót đá để đến trường. Trong giỏ xe, chồng sách vở của cả hai có gắn thêm nhành hoa oải hương tím.
Mỗi chiều, anh sẽ chở cô trên những con đường nhỏ để khám phá thành phố Oxford lúc hoàng hôn.
Trời đang vào thu, không khí thật trong lành, mát mẻ. Cây lá ven đường bắt đầu đổi thay. Một sắc vàng ấm áp tràn ngập không gian. Cảnh ven dòng sông Thames thật yên bình và thơ mộng.
Mùa thu qua đi. Mùa đông lạnh đã tràn về qua ngõ. Khi Lâm Thanh đang học tháng cuối của học kì Michaelmas thì Hàn Dương phải đi Mỹ để tham gia hội thảo về Y học.
“Anh đi một tuần sẽ về ngay! Em ở nhà đi học cẩn thận. Ra đường nhớ mang áo ấm và ăn uống đầy đủ nha!”
“Em biết rồi! Anh đừng lo!”
Lâm Thanh nhìn anh bằng ánh mắt đầy tự tin và xếp nốt mấy chiếc áo sơ mi với dụng cụ tư trang vào chiêc vali nhỏ cho Hàn Dương.
“Khi về nhớ mua quà cho em nha!”
Cô bắt chước mấy cô gái hồ ly hay làm nũng đòi quà để được người yêu chiều chuộng.
“Ừm, anh sẽ mua cho em cái gì đẹp nhất ở New York!”
Hàn Dương mỉm cười hôn một cái lên môi cô. Nụ hôn thương nhớ dành cho người đi xa luôn day dưa và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611839/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.