Lục Minh thấy Tiểu Ninh bỏ chạy, cậu liền tức tốc đuổi theo. Quên cả việc chào hỏi hai người lớn trong phòng.
Tiểu Quỳnh sau khi kéo tay áo Lục Minh không thành đứng dậm chân nhìn theo bóng lưng Lục Minh dần khuất sau bóng cây bằng lăng tím.
Ra đến sân, Lục Minh vừa chạy vừa gọi Tiểu Ninh nhưng con nhóc phía trước không có dừng lại mà còn chạy nhanh hơn khi nghe tiếng gọi của Lục Minh gần ở phía sau.
Mãi tới đoạn ngã rẽ vào lớp, Lục Minh cuối cùng cũng đuổi theo kịp Tiểu Ninh. Con nhỏ hình như biết thua, nó bèn đứng lại. Nó trừng đôi mắt đen nhìn cậu.
“Cậu đuổi theo tớ làm gì?”
“Ai biểu cậu chạy”
“Tớ chạy thì có liên quan gì đến cậu?”
“Dĩ nhiên là có rồi!”
Em chạy nhanh như vậy, anh sợ em ngã nè. Anh sợ em mệt nè. Anh còn sợ em đau chân và đau cả…lòng nữa.
Lục Minh định kể công cho con nhỏ như vậy. Nhưng lời còn ở trong bụng chưa kịp nói ra đã bị cái liếc mắt của nó làm tụt hứng nuốt luôn trở xuống.
“Trưa nay, tớ về với Lan Nhã! Cậu tự chở ai thì chở!”
Nói xong nó hả hê quay lưng bước vào lớp. Để lại cho Lục Minh một bóng lưng lạnh lùng với dòng chữ: Cấm thương lượng.
Ô hay! Em nói gì kì vậy nhóc? Xe anh sao em không ngồi lại đi cùng Lan Nhã? Không phải Lan Nhã đã chở Hoàng Dũng rồi sao? Em làm vậy khiến tim hai thằng con trai tổn thương đó có biết không hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611838/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.