"Xin hỏi bác sĩ, tôi có thể vào gặp dì được không? Dì ấy nằm trong đó cũng hơn tháng rồi, tôi chỉ muốn xem dì ấy một chút thôi."
Trời vừa tan tản sáng, khi một giường bệnh được đẩy ra từ cửa bên hông đi qua trước mặt, Gia Quân đã không nhịn nổi nữa liền tìm đến vị bác sĩ đang trực phòng hồi sức để hỏi thăm. khu vực này có tổng cộng hai cửa ra vào, theo quy định những ai được đẩy ra từ cửa trước nghĩa là hồi phục có thể trở về phòng bệnh bình thường, còn đi ra từ cửa sau xem như người nhà phải chuẩn bị tinh thần, chính vì vậy cho nên dù nhìn nhóm thân nhân ở đây có vẻ rất thoải mái nhưng mỗi lần âm thanh bánh xe từ cửa sau vọng ra khiến thần kinh ai nấy cũng đều trở nên căng thẳng cả.
"Xin lỗi, chúng tôi chỉ có thể cung cấp thông tin tình hình của bệnh nhân, người nhà vẫn phải tiếp tục chờ ạ."
Gia Quân đêm qua ngủ không ngon, thi thoảng vì tiếng mưa lẫn âm thanh ồn ào xung quanh làm cho giật mình tỉnh giấc, nhóc con trong lòng cũng hơi nhíu mày khiến hắn càng khó chịu hơn bao giờ hết. Bọn họ đã trụ ở đây cả tháng hơn, ngoài việc nhìn được người bên trong đang thở máy tiều tụy ra sao vào lúc đầu thì gần như khoảng thời gian sau chỉ có thể dựa vào báo cáo của bác sĩ mà tự trấn an tinh thần của mình. Ban ngày hắn bận đi làm thì An Lạc sẽ túc trực ở đây, đến tối sẽ đến lượt hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573719/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.