Mấy ngày nay trời đổ mưa dầm làm mọi thứ lúc nào cũng trong tình trạng ẩm ướt, có vài con đường ngập ngụa đến tận hông khiến công cuộc mưu sinh của nhiều người trở nên khó khăn hơn. Ấy vậy nhưng đây là loại thời tiết mà An Lạc thích nhất.
Trời mưa, quán ăn hơi vắng khách một tẹo, thi thoảng An Lạc sẽ có thời gian nghỉ ngơi chứ không còn phải luôn chân luôn tay như mọi khi, hơn nữa, không khí những ngày này mát lắm, thậm chí có phần se se lạnh, so với việc nhìn lông tơ mình dựng đứng mỗi khi gió nhẹ thổi qua vẫn khiến cậu thoải mái hơn là làn da nóng rẫy đương độ ban trưa.
"Mấy tuổi rồi mà còn nghịch nước như thế, rảnh rỗi thì lui vào trong tránh mưa đi."
Lại là âm thanh cằn nhằn quen thuộc của tên lưu manh nào đó, An Lạc rụt lại bàn tay đang hứng mấy giọt nước mưa, hờ hững chùi chùi vào áo mình.
"Lấy khăn mà chùi." - Gia Quân nhíu mày cốc vào đầu cậu một cái, sau đó tự nhiên kéo cái khăn treo bên cạnh cậu lau lau bàn tay ướt đẫm - "Hôm nay có người cho há cảo hấp, qua đó ngồi ăn đi."
An Lạc gật gật đầu, lúng túng đứng lên nhường chỗ cho Gia Quân, không hiểu sao chỗ hắn chạm vào có hơi nóng nóng.
Hộp há cảo mà Gia Quân cho cậu hôm nay vẫn như mọi khi còn hơi ấm, bên trong là sáu cái bánh được xếp gọn gàng, mỗi cái một màu sắc khác nhau. An Lạc vụng về đổ nước chấm ra, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573676/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.