Trời hôm nay không có đổ mưa dầm, mặc dù vậy vẫn là một ngày âm u ảm đạm. Gia Quân vẫn như mọi khi yên tĩnh đến giúp An Lạc làm việc, đột nhiên lại phát hiện nhóc con ăn nhanh hơn bình thường, sau đó liền lôi cái điện thoại hắn cho hôm trước ra bắt đầu hí hoáy gõ gõ.
"Đang làm gì đấy?"
Gia Quân tò mò nhích người ngó mắt nhìn vào khiến cậu giật mình vội theo bản năng che màn hình lại, đoạn hung dữ liếc hắn một cái, Gia Quân vươn bàn tay đầy xà phòng nhéo nhéo má cậu mắng:
"Còn dám hung dữ? Nói, nhóc dùng điện thoại làm gì? Chơi game linh tinh phải không?"
Gia Quân đoán chắc chẳng phải dùng để lướt mạng xã hội hay chat chit bạn bè rồi, không phải tự tin nhưng hắn nghĩ hắn đã ở cùng cậu đủ lâu để biết trọn vòng quan hệ của cậu, nói không ngoa thì căn bản tiếp xúc nhiều nhất ngoài hắn ra còn ai nữa chứ. An Lạc bực dọc với chỉ số vũ lực bằng không của mình lắm, chỉ đành chùi chùi bên mặt bị dính xà phòng vừa hé ra cho Gia Quân xem.
"Toán học lớp 6?" - Hắn chầm chậm đọc - "À, hóa ra là muốn học... ừm... ngoan lắm..."
Gia Quân nói nửa chừng thì thấy không đúng, hắn hoảng hốt hỏi:
"Nhóc mới lớp 6? 12 tuổi?"
An Lạc không kịp phản ứng lại, não vừa thông Gia Quân hỏi cái gì liền vội lắc lắc đầu, cậu gõ gõ vào điện thoại trả lời hắn:
"16."
"Mười sáu?"
Gia Quân lần nữa hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573677/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.