🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Trứng đâu?" - Gia Quân nhướng mày nhìn tô mì nóng hổi trước mặt mình, cầm đũa chọc chọc mà hỏi.



An Lạc mím môi nhìn hắn, nắm tay siết chặt, sau đó lắc lắc đầu, ý bảo làm gì có mà hỏi, phòng trọ cậu không có tủ lạnh nên hiển nhiên sẽ không trữ trứng, lúc nào muốn ăn lắm mới bỏ tiền ra mua.



"Không cho?"



Gia Quân chống cằm, hắn rõ ràng hiểu được ý của nhóc câm nhưng lại cố tình dịch sai, trông bộ dạng rặt một phường lưu manh muốn chọc ghẹo trai nhà lành.



An Lạc nghe hắn hỏi lại thì muốn gật đầu lắm, đúng là nếu có cậu cũng không để cho Gia Quân ăn thật, thậm chí còn muốn ném vào mặt hắn một cái trứng ung nữa kìa. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng An Lạc vẫn xua xua tay với hắn, sợ lần này hắn lại không hiểu, cậu còn cẩn thận lôi cuốn sổ chuyên dùng để ghi chi tiêu hàng ngày của mình ra viết lên.



"Nhóc con nghèo nàn."



Gia Quân miệng muốn cười vì hành động thành thật của cậu nhưng khóe môi quả thật đau quá, cuối dùng chỉ "Shhh" một tiếng rồi bắt đầu xì xụp ăn tô mì trông chẳng có chút hấp dẫn kia.



An Lạc thấy hắn ăn thì hơi thòm thèm tẹo, chỗ mì này cậu mới mua hôm trước, là loại mì giá rẻ sắp hết hạn của tiệm tạp hóa gần trọ, dù vậy cậu vẫn tiếc lắm không ăn bao nhiêu cả, có lúc vì thế mà không phát hiện được mì đã hết hạn gần 2 năm trời, cũng may trời sinh bụng khỏe nên vẫn yên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573675/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhóc Câm, Đừng Sợ!
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.