"Bạn có chuyện gì vui à? - Thỏ con mỉm cười bay bay trước mặt An Lạc.
"Ừm, hết bệnh rồi tự nhiên tâm trạng cũng tốt lên." - An Lạc cười hì hì đáp.
Hôm nay thời tiết khá tốt, ánh nắng vừa xinh, thi thoảng còn có vài cơn gió mát mẻ thổi đến, An lạc vừa rửa chén vừa vui vẻ chuyện trò với thỏ con, đã lâu lắm rồi cậu mới cảm thấy cơ thể tràn đầy năng lượng thế này.
Cả người không còn đau nhức nhiều lắm, còn ngủ được một giấc thật đã mới phải tỉnh dậy đi làm. An Lạc chẳng biết Gia Quân về từ lúc nào, nhưng lần này cậu sẽ không mắng hắn nữa, chí ít thì cậu biết nhờ có hắn xoa bóp nên cậu mới không bị đau như mọi khi, có thể là do hắn không bình thường nhưng coi như cũng là một điểm tốt đáng để ghi nhận. Cậu chính là dễ dãi như vậy đấy, chỉ cần cho một cậu một chút ngọt ngào, cậu sẽ liền cảm thấy người ta thật ra cũng không quá xấu xa, tất nhiên cậu vẫn chẳng ưa nổi hắn rồi.
Lắc lư qua lại thoáng chốc đã qua mất nửa ngày, An Lạc nhìn đống chén dĩa chất cao như núi trước mặt mình, xem ra hôm nay lại không được nghỉ trưa, cậu đánh một cái ngáp thật dài, chăm chỉ tiếp tục công việc.
"Vẫn còn làm à?"
An Lạc nhíu mày nhìn cái tên lưu manh cậu vừa cộng cho một điểm người tốt lúc sáng đột nhiên xuất hiện, vẫn là cái bản mặt khiến người khác muốn đánh cho một trận không lẫn vào đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573671/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.