Mộ Giai Nam cảm thấy phòng ngủ ồn ào, khi mở mắt ra thì “ngây” người một lúc, một làn gió thổi qua lồng ngực, “vù vù” cảm giác mát lạnh làm chohắn ý thức được vạt áo mình đang mở, một bàn tay nhỏ bé đang áp lên dathịt hắn, lúc này đã trượt từ ngực xuống tới gần thắt lưng… Mộ Giai Namkinh sợ, đẩy vai Thu Anh Đào đang nằm ngang trên người hắn, sau khi thấy quần áo nàng vẫn chỉnh tề mới an tâm thở phào.
Thu Anh Đào dụi dụi mắt, chớp vài cái rồi mở mắt ra, hoảng sợ thấy mìnhchẳng những ngủ trên mặt đất, mà bàn tay còn đang để ở nút thắt đai lưng của hắn. Nàng dùng ánh mắt “gào thét” một tiếng rồi tỉnh táo lại, vừacử động dây xích của “Bắt yêu cô” đã phát ra tiếng lạch cạch.
Tuyệt đối là việc ngoài ý muốn! Mộ Giai Nam ra vẻ bình tĩnh ho một tiếng,thật sự hắn không nhớ nổi vì sao hai người lại ôm nhau ngủ cùng một chỗ, nhưng mà từ “hiện trường” mà phân tích, có lẽ hắn đã lôi Ngưu Tiểu Nữuxuống giường.
“…” Thu Anh Đào mặt không có biểutình gì chớp mắt mấy cái, nàng nhớ rõ nửa đêm muốn đi nhà xí, nhưng laymãi Mộ Giai Nam không tỉnh, nên vừa mơ mơ màng màng đẩy vai hắn vừa vôtình ngủ luôn.
Thu Anh Đào đặt tay lên bụng dướinhớ tới chuyện quan trọng, nàng vội vàng đứng dậy, nàng còn chưa kịpkhoa tay múa chân thì Mộ Giai Nam cũng đứng lên, hắn cầm lấy “Bắt yêucô” đi về phía trước: “Ta đưa ngươi đi.”
Thu AnhĐào nhịn tới mức bụng nhói đau, càng đi nhanh càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-choc-hong-tran/174059/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.