Nó vào lớp như thường lệ hầu như không ai dám động đến nó. Ai làm việc nấy, nó chả quan tâm. Khuôn mặt nó giờ đây như tảng băng di động, lạnh giá khiến những người ngồi gần thấy lạnh sống lưng. Trong giờ học nó liên tục xử lý công việc trong Ipad, đúng châm ngôn cô nói mặc cô trò làm mặc trò. Các tiết học cứ trôi qua như vậy, cô giáo nó thông báo còn gần hai tháng nữa là thi giữa kì, bảo tụi nó về chuẩn bị. Nó thì không mấy quan tâm vì các chương trình này nó hết thẩy đều đã học qua nên không cần học lại. Trong khi các bạn nháo nhào lên vì kì thi thì nó vẫn điềm nhiên giải quyết công việc. Hết giờ nó lặng lẽ ra khỏi lớp dắt xe về. Ra nhà xe, nó phát hiện chiếc cub yêu dấu của nó bị kẻ nào làm lủng bánh xe hơn nữa còn làm hư vài chỗ trên xe nó trông rất tàn tạ. Cơn thịnh nộ nỗi lên nó đi nhanh quanh chiếc cub kiểm tra xem còn hư chỗ nào không. Quay về phía những tràng cười nó cất giọng lãnh băng, đôi mắt hằn tia máu:
- Là ai đã làm xe tôi như thế này
Im lặng, một bầu không khí đáng sợ tràn gập xung quanh. Nó cất giọng một lần nữa:
- Nói
Lần này có vài cô gái bước ra tuy hơi run nhưng giọng nó chảnh chọe hết sức:
- Là tụi tao đó thì sao, chiếc xe nát của mày vốn dĩ đã như vậy tụi tao chỉ là cho nó trở lại nguyên hình thôi mà. Haha
Nói xong tụi nó liền cười như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-kho-nguoi-toi-yeu-la-em/56045/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.