Nó xuống vườn hoa đi dạo. Được một lúc thì chán bỏ vào nhà. Chán quá nó lại xuống báo hại mấy chị đầu bếp. Làm mấy chị ấy dọn cái đống hỗn độn cả buổi trưa. *Quay cận cảnh "chái bếp" nơi nó phá một chút nào:
- Này chị làm gì thế
- Haha vui thật. Xem này, chị đang chiên cá.
- Ôi trời cá chưa làm sạch mà. Còn bên kia là gì thế.
- Chị lặt rau nấu canh đấy. Thấy chị giỏi chưa, vừa chiên cá vừa nấu canh. Haha
- Vâng chị rất... Bùm
- Ối chị quên mất chị đang nướng bánh. Nổ rồi, lò nướng nổ rồi...
- Ôi thần linh ơi ngó xuống mà coi. (Chỉ có thể ôm mặt rồi khóc)
- Aaaaaaaaa. Em xin lỗi, các chị dọn giúp em nhé. Mà đừng nói với người kia về chuyện này nha nha.
Thế là nó chạy tuốt để lại một gian bếp đen thui bốc khói với mấy chị hầu bếp mặt mũi lấm lem. Kết thúc buổi tham quan nhẹ.*
Nó chạy lên phòng rồi túc trực luôn trên đó. Chả dám ló mặt xuống dưới. nó tự nhủ với lòng sẽ bù đắp cho mấy chị đó sau. Một buổi chiều tự kỷ trôi qua. Nó chạy xuống nhà mừng hắn về. Thiệt ra không tốt lành gì đâu, chỉ là giờ nịnh hắn một chút vụ cái bếp có lỡ đổ ra hắn sẽ nhẹ tay với nó một chút hehe. Hắn thấy vậy thì ngạc nhiên nhưng hỏi kiểu gì cũng bị nó lấp liếm, biết có chuyện xảy ra nên hắn lặng lẽ "điều tra" và rồi tra ra luôn cái việc nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-kho-nguoi-toi-yeu-la-em/2739693/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.