17
Do điều kiện thời tiết xấu nên các chuyến bay bị hoãn lại, nên tôi chỉ có thể đi tàu cao tốc đến đó.
Trên đường đi, tôi đã theo dõi tin tức trực tiếp tại địa phương.
Nước dâng cao, tràn đập, làm vỡ đê và thậm chí là lỡ đất.
Bọn họ đã điều động người dân rời đi, cứu viện vật tư.
Tôi lướt tin tức, đọc đi đọc lại một lần nữa, tìm kiếm ở khắp mọi nơi.
Đột nhiên tôi nhìn thấy hình dáng quen thuộc ấy trong một đoạn video quay lại hiện trường lũ lụt.
Nhưng theo đó là một cơn đau thấu tim,
Một ngôi làng có tận ba đường ống lũ xả vào, đường ống lớn nhất có đường kính vài mét.*
(Cái này bản thân t hiểu là ngôi làng này dưới đập và có tận 3 lỗ thủng trên cái đập đó)
Nước chảy qua chỗ trũng rất nhanh đã càn quét tất cả, tôi nhìn thấy Cố Kình cùng với vài sĩ quan đặc nhiệm khác đang cùng nhau nhảy xuống nước,
Dòng nước đã ngập đến ngực họ và đang không ngừng dâng lên.
Cố Kình hét lớn, nghiến răng điên cuồng nắm lấy tay đồng đội, cùng họ dùng thân thể áp lại chặn lấy điểm đường ống bị vỡ.
Sắc mặt anh trắng bệch tím tái, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy sự kiên quyết.
Cảnh tượng này lướt qua nhanh chóng. Và tâm trạng của tôi gần như sụp đổ.
Tôi càng điên cuồng, tìm kiếm tất cả các tin tức, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt.
Cố Kình, anh nhất định sẽ không sao!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-anh/2766881/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.