Edit: Mây
Mà đối diện với ánh mắt hoảng loạn kia của Phó Ấu Sanh.
Sau khi Ân Mặc buông cô ra, xoay người đi đến máy lọc nước ở bên kia.
Phó Ấu Sanh nhìn Ân Mặc thuần thục rót nước.
Rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Thì ra là đi rót nước.
Nhớ tới bình thường sau khi sinh hoạt vợ chồng của bọn họ kết thúc, Ân Mặc đều sẽ đi rót cho cô một ly nước ấm ở phòng khách.
Hôm nay ước chừng một đêm không ngủ.
Cô cảm giác như cả người mình cũng sắp khô cạn.
Nhận lấy ly nước từ Ân Mặc đưa đến, Phó Ấu Sanh ngay cả nhiệt độ cũng không thử, uống một hơi cạn sạch.
“Chậm một chút, còn nữa.”
Ân Mặc nhìn động tác dồn dập của cô, lại rót thêm một ly.
Vừa uống đã cảm nhận được nhiệt độ thích hợp, cũng là nhiệt độ quen thuộc nhất của cô.
Giống như mấy năm trước, mỗi lần Ân Mặc rót nước cho cô, lúc cô uống vào, đều là nhiệt độ như thế này không chênh lệch quá nhiều.
Lúc trước cô cảm thấy Ân Mặc không đủ yêu cô.
Hiện tại từ mỗi chi tiết bỗng nhiên phát hiện.
Chỉ là tình yêu của Ân Mặc, không thể hiện rõ ràng như vậy mà thôi.
Ở khắp mọi nơi là dấu vết của tình yêu của cô.
Nhưng cả hai lại chưa từng phát hiện ra tình yêu dành cho nhau.
Có đôi khi, giống như chính là một ly nước ấm, khiến cho những khói mù trước đó tan thành mây khói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhip-dap-kho-cuong/3504319/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.