Edit: Hy | Beta: Mây
Trong phòng ngủ rộng rãi, ánh đèn mờ ảo, lộ ra phong cảnh kiều diễm không có gì che giấu được.
Mùi hương nước hoa thoang thoảng vương vấn trên chiếc giường lớn.
Ân Mặc rất ít khi dùng góc độ này nhìn vợ mình.
Đặc biệt là ở trên giường.
Bàn tay nhỏ của Phó Ấu Sanh ấn bả vai anh cũng không động đậy, chỉ là hơi tiến đến gần, trên người tỏa ra hương thơm ngào ngạt thanh nhã của mỹ phẩm dưỡng da.
Ân Mặc nhìn vào mắt cô, nghĩ chắc là cô đã tắm rửa và chăm sóc da xong, mới không nhanh không chậm đi ra.
Ánh mắt trượt dần từ khuôn mắt trắng nõn xinh đẹp của cô xuống dưới.
Rồi sau đó dừng lại ở vòng eo mảnh khảnh của cô.
Bởi vì cô ở tư thế cong eo cúi người, áo ngắn bị kéo lên một chút, lộ ra một phần làn da trắng mịn.
Dưới ánh đèn mờ ảo, làn da trắng như tuyết, mang theo vẻ đẹp rung động lòng người.
Ân Mặc đỡ vòng eo cô, giọng nói đè thấp: “Bà Ân đây là muốn bá vương ngạnh thượng cung (*) à?”
(*) Bá vương ngạnh thượng cung: Nghĩa rộng của cụm từ “Bá vương ngạnh thượng cung” rất đơn giản, “bá vương” chỉ những người siêu mạnh mẽ, “ngạnh thượng cung” tạm hiểu là “xuất ra uy lực còn mạnh hơn cung nỏ”; mà “cường cung” thì hiển nhiên sẽ bắn ra “cường tiễn”. Từ “cường tiễn” hài âm hoàn toàn với “cưỡng gian”; mà “cưỡng gian” thời xưa là một từ đại kỵ húy, nên cổ nhân vốn tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhip-dap-kho-cuong/3504318/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.