Mấy ngày sau Tiêu Liên luôn đi đến Nhan phủ, vẫn như những lần trước không vào cửa, cậu muốn biết tình hình của Nhan Tây Hạ gần đây như thế nào, mong có vận khí tốt được nhìn thấy Nhan Tây Hạ bước ra khỏi phủ.
Bất quá ngày mai Tiêu Liên không thể đến được, ngày kia sẽ là lúc phải thành thân, tuy rằng Tiêu phủ không quan tâm đến, nhưng họ vẫn cần một ngày để chuẩn bị.
Dù đã sang thu nhưng nhiệt độ cũng có chút oi bức, Tiêu Liên không còn hành động như một tên ngốc nắng nóng đứng bên ngoài Nhan phủ thu hút sự chú ý của mọi người nữa, cậu mang một chiếc ghế đẩu nhỏ để ngồi ở một chỗ kín đáo kèm theo hộp dụng cụ thêu của mình, im lặng ngồi đó thêu khăn tay.
Hôm qua cậu nhận một đơn hàng từ Dụ gia giàu có sống ở Khánh Vân thành, họ muốn đặt một trăm chiếc khăn tay. Cậu có nhiều thời gian để hoàn, gia hạn là vào tháng đầu tiên của năm, thù lao thập phần khả quan. Dụ gia cung cấp mấy chiếc khăn tay cùng màu, Tiêu Liên chỉ cần thêu hoa văn lên, kiểu mẫu nào cũng được, họ chỉ có một yêu cầu rằng nhất định Tiêu Liên phải là người thêu chúng.
Ban đầu Tiêu Liên còn hoang mang. Cửa hàng của cậu không nổi tiếng, hơn yêu cầu thêu khăn tay này thực đơn giản, nhưng lại được trả rất nhiều tiền, sau lại nghe người đặt hàng nói: "Loại thiện nhân, đến thiện quả*. Tiểu lão bản trước đây có từng chiếu cố đến người trẻ tuổi trí tuệ thiểu năng nào chưa?"
( *Loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-thay-nguoi/194938/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.