Xe bảo mẫu đang phóng nhanh trên con đường quanh co.
Văn Vãn nhìn phong cảnh tuyệt đẹp của núi Tây Tiêu, bên môi thở dài một tiếng.
Nữ tài xế lái xe là Dương Tuệ trợ lý của cô, nghe thấy âm thanh, cô ấy nói: "Chị Vãn, nếu chị thật sự muốn vào, vừa nãy tại sao không để Dung lão phu nhân nói chuyện với ngài Cửu?"
Văn Vãn kéo dây an toàn cẩn thận thắt quanh eo, thấp giọng cười trêu đùa: "Đi vào làm gì chứ, tìm phiền cho Cửu ca sao?"
"Em tưởng... chị muốn gặp cô gái mà lão phu nhân nói."
Văn Vãn ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ, đôi mắt sáng lên lại nói: "Vòng tròn lớn như vậy, nếu như Cửu ca muốn bọn chị gặp mặt, sớm muộn gì cũng gặp được."
Dương Tuệ qua gương chiếu hậu nhìn thấy rõ vẻ u sầu ẩn hiện trên khuôn mặt tĩnh lặng của cô, cân nhắc đề nghị, "Có cần em đi nghe ngóng về lai lịch của cô ấy không? Có lẽ đó chỉ là một người bạn bình thường, không phải như chúng ta nghĩ."
Trong xe phút chốc im lặng, Văn Vãn từ chối nói: "Quên đi, cô ấy là khách của Cửu ca, truyền ra ngoài trái lại lại khiến mọi người nghĩ chúng ta có động cơ thầm kín gì đó."
Dương Tuệ đè nén suy nghĩ trong lòng, không có nói thêm, chỉ là cảm thấy thương tiếc cho sự nhiệt tình của Văn Vãn.
Ngày nay, cái từ "danh viện"* này đã bị gán cho rất nhiều nhãn mác xúc phạm.
*Danh viện: chỉ người phụ nữ trẻ thành đạt
Có thể nói, Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2528062/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.