Nhưng mà, Dung Thận càng nói mấy câu như này, An Tống càng lo lắng không yên.
Đây không phải là chuyện có trì hoãn điều trị hay không.
An Tống cau mày, biểu tình đặc biệt nghiêm túc, "Tôi có thể hỏi một chút về nguyên nhân cụ thể được không?"
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào sắc mặt của đối phương, hơi nhếch lên đôi môi mỏng, "Có sắp xếp công việc khác. Từ tháng sau, tôi có lẽ phải xa Hương Giang một thời gian."
Nghe được đáp án, An Tống không nghi ngờ gì về anh, thần sắc cũng không có mảy may dịu đi chút nào, "Phải đi công tác ở thành phố khác?"
Nói như vậy cũng có lý, suy cho cùng lần gặp mặt trước thời hạn ngày hôm nay cũng là bởi vì anh phải đi công tác vào tuần sau.
Giọng nói của Dung Thận ấm áp, anh gật đầu nói: "Có thể giải thích như vậy."
An Tống im lặng.
Nói cách khác, cô không biết làm thế nào để thể hiện cảm xúc chán nản và khó chịu trong lòng.
Bác sĩ Dung phải đi rồi, cô hiếm khi có thể thiết lập được niềm tin tình cảm với một người, anh vì nguyên nhân công việc phải rời khỏi Hương Giang.
An Tống trong lòng có cảm xúc lẫn lộn, cúi đầu im lặng.
Cô thực sự rất muốn hỏi một câu, đạo đức nghề nghiệp của bác sĩ chẳng lẽ không nên chịu trách nhiệm đến cùng với bệnh nhân của mình sao?
Nhưng theo khía cạnh khác, anh là một bác sĩ, ngoài việc tuân theo sự sắp xếp công việc, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2528063/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.