An Tống không làm theo suy nghĩ mà đi vào nhà hàng.
Và ánh mắt thấm đẫm hứng thú của người đàn ông cũng theo sát phía sau, đầu ngón tay xoa vào nhau, đôi môi cũng tạo nên một hình vòng cung đầy ẩn ý.
Lần đầu tiên cô mặc váy ngủ trước mặt anh, nói ra cũng chẳng phải chuyện hiếm lạ gì, có lẽ là do mùi cũi của chó con thấm vào quần áo.
Nhưng động thái như vậy ít nhất cũng cho thấy cô ấy đang dần thích nghi với cuộc sống "ở chung".
Không còn kiêng dè đến việc ăn mặc đẹp hay không, ngược lại có một loại thư thái bình dị như ở nhà.
......
Hai mươi phút sau, An Tống ăn xong rồi trở lại phòng khách.
Lúc này, Dung Thận đang đứng ở hoa viên ngoài cửa sổ thổi khói thuốc, màn đêm đen kịt cùng chiếc áo sơ trắng của anh tạo thành sự tương phản rõ rệt.
An Tống liếc mắt nhìn vài cái, sau đó ngồi ở trên sô pha chờ anh.
Hôm nay triệu chứng bóc tách tình cảm phát sinh, có lẽ khiến dì Nguyễn sợ hãi, dù sao cũng phải giải thích vài lời với bác sĩ Dung.
An Tống chăm chú suy nghĩ, cho đến khi trên đầu rơi xuống một bóng tối, cô mới ngồi thẳng dậy, ngước mắt lên nhìn anh.
Thân ảnh thon dài của người đàn ông dừng lại một lúc khi đi ngang qua cô, ánh mắt trầm thấp phản chiếu ánh sáng khiến nó càng ngày càng trở nên u tối.
An Tống ngẩng đầu, kéo ra một nụ cười cười, "Bác sĩ Dung."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527967/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.