Bảy giờ tối, Dung Thận trở về nhà.
Anh về sân trước trước, vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy một khung cảnh vui vẻ, nhưng không ngờ không khí trong phòng khách không những không hài hòa, mà là một cảnh tượng ảm đạm.
Đặc biệt là Nguyễn Đan Linh, đi đi lại lại không yên, khi nhìn thấy Dung Thận, lóe lên như chột dạ, "Tiểu Cửu về rồi à..."
Người đàn ông thấy rõ mồn một nheo đôi mắt đen láy lại, khẽ nhướng mày: "Biểu cảm của mẹ là sao? Xảy ra chuyện gì?"
Buổi sáng Trình Phong đặc biệt báo cho anh, nói mẹ dẫn An Tống ra ngoài mua sắm.
Đây là chuyện tốt, anh cũng vui khi thấy điều đó xảy ra.
Vả lại nửa tiếng trước, mẹ còn tươi cười gọi điện cho anh hỏi khi nào thì về.
Dung Thận lúc đó không nghĩ nhiều, bây giờ xem ra, có gì không ổn rồi.
Nguyễn Đan Linh thở dài, liền sau đó bèn kể lại ngọn nguồn, "Tiểu Cửu, An An cả buổi chiều đều không ra ngoài, ăn cũng không ăn, chỉ nói muốn ngủ, con mau qua xem một chút, đừng nói là mẹ vô ý dẫn đến những hồi ức không đẹp đó cho con bé chứ. "
Đối với bệnh tâm lý của An Tống, vợ chồng Dung gia biết tỏng hết, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy bộ dáng cô khởi phát, sự hiểu biết của họ cũng không đủ toàn diện.
Nguyễn Đan Linh lúc này cũng chỉ là suy đoán, không dám khẳng định có phải là do chính mình hay không.
Người đàn ông mím môi mỏng, đôi lông mày điển trai khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527970/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.