Những người muốn Bạch Thượng cứu chữa đều phải làm theo quy tắc của, nếu không, dù có cầm dao kề cổ, có giết chết ông cũng không cứu.
- Đúng là cổ quái ! Vậy mà cũng làm lương y được sao ?
Huân Bạc có vài phần không ưa người này, nhưng Hưu An là người rất thận trọng, luôn tính chuyện rất chu toàn, một khi đã ứng cử ai thì ông nắm chắc chắn 80% tin tưởng mới có gan đề bạt.
Hoa Ly lại hôn mê nửa năm, có cơ hội thì không thể bỏ qua, thử cũng đã thử rất nhiều cách, có thử thêm lần nữa cũng chẳng sao. Huân Bạc nghĩ liền ra quyết định dứt khoát tìm người này cầu sự giúp đỡ.
"Quy tắc của ông ta là gì?"
Hắn chống đỡ một bên Thái Dương, thoải mái nghiêng người vào thành ghế, hỏi.
Hưu An cũng thừa hiểu Huân Bạc đã chấp nhận lời đề bạt, ông không do dự tiếp tục trình bày.
"Thưa Thống Đốc, lương y này tính tình cổ quái vô cùng, bệnh nhân được đưa đến cứu nhất định phải cõng được người khác cõng lên đến đỉnh núi, nơi mà ông sống.
Điều đáng nói là người cõng không được phép mang giày, phải đi chân trần, và trước khi mặt trời lặng thì phải có mặt trước nhà ông ấy.
Nếu xảy sai xót một tí sẽ bị từ chối, qua màn leo núi sẽ còn phải chịu thử thách tiếp theo, đó là làm theo ý của ông ấy trong suốt thời gian chữa trị cho bệnh nhân."
Người nói xong cúi thấp mặt cẩn thận quan sát sắc diện của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-cua-ac-ma/2793767/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.