“Anh nói anh thật sự không cócon?” Lãnh Quan vừa xem xét tư liệu mà Kha Bá Ấp đã mời thám tử điều tra vừahỏi.
“Đúng vậy.” Kha Bá Ấp ngồiđối diện cô, chống cằm nhìn chằm chằm cô.
Từ sau đêm hôm đó, anh đốivới cô càng lúc càng không thể kháng cự, mỗi một biểu tình, mỗi một động táccủa cô, trong mắt anh đều đẹp không thể nói, anh thường thất thần nhìn cô,giống như mỗi một chỗ trong linh hồn đều bị cô lấp đầy.
Lãnh Quan thật không thay đổibao nhiêu, cô vẫn hờ hững như trước, không nói nhiều, cũng không hay cười,nhưng đường cong trên mặt cô nhu hòa rất nhiều, khóe miệng cứng rắn có khi sẽbị nụ cười ôn hòa thay thế, cái loại cười yếu ớt không dấu vết này so với cườito càng dễ dàng bắt lấy tâm Kha Bá Ấp.
“Nhưng mà, em đã gặp nó, bộdạng nó cùng anh rất giống nhau.” Cô nhíu mày nghĩ, không chú ý tới anh đangsuy nghĩ lung tung.
“Ai?” Trong đầu anh toàn bộchỉ có cô, chưa ý thức được cô nói gì.
“Con anh.”
“Phải không?” Anh không quáchuyên tâm trả lời.
Cô ngước mắt, thấy ánh mắt mêmuội của anh, trong mắt hiểu rõ mà giả vờ giận, “Chúng ta đang thảo luận chínhsự, xin anh nghiêm túc một chút.”
“Anh rất nghiêm túc a! Nghiêmtúc nhìn em.” Anh nở nụ cười, dịu dàng, cuồng dã cùng gợi cảm và phóng đãngkhông kềm chế được, anh là dạng đàn ông có vẻ đẹp khiến lòng phụ nữ như nai conđi loạn.
“Thật là, anh vẫn không đứngđắn như vậy.” Cô thấp giọng khiển trách. Cô làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cuu-yeu/2512684/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.