“Vẻ đẹp của em khiến người tađiên cuồng, Lãnh Quan...” Anh lại lần nữa cúi đầu, hôn cô thật sâu, không để ýbên hông đau đớn, vươn tay kéo cao áo lông đen của cô, tham lam vuốt ve thânthể cô.
Đó là cảm giác gì? Lãnh Quanmờ mịt nghĩ, hơi nóng sao có thể tán loạn trong người cô? Cô phải lạnh nhạt màtrầm tĩnh a! Nhưng hiện tại, từng đợt khoái cảm từ đầu lưỡi truyền tới ngónchân cô, cô đã không khống chế được lý trí của mình, nụ hôn của Kha Bá Ấp nhưcuồng phong bão táp rơi vào người cô, hút linh hồn ra khỏi thân thể cô, gỡ bỏtất cả khôi giáp lạnh lùng cứng rắn của cô.
Anh hôn đến trước ngực cô, áolông đen bị kéo đến vai, quần áo đen cùng da thịt trắng noãn của cô hình thànhsự đối lập mãnh liệt, hắn tựa như thành kính xoa hai viên ngọc phấn, khẽ hôn,cảm thấy mình sắp say chết trên người cô. Cô hừ nhẹ một tiếng, tâm tư còn đangthả trôi trong cảnh mơ, toàn thân vì dục vọng mà cong lên, tim cơ hồ nhảy rakhỏi lồng ngực, trong óc cái gì cũng không còn, trống rỗng.
Thân thể anh đã căng đầy tìnhdục, căng chặt vượt qua cực hạn kiềm chế của anh, anh bất tri bất giác đẩy nhanhtốc độ, định rút đi quần dài của cô, nhưng tay vừa động, miệng vết thương đauđến anh bật lên tiếng, đem không khí thật vất vả bồi dưỡng được tất cả đều đánhtan.
“A!” Đau chết được.
Một tiếng kêu này đem tất cảlý trí, vũ trang, tỉnh táo của Lãnh Quan đều trở lại.
Cô bỗng chốc hồi tỉnh, mởmắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cuu-yeu/2512683/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.