Từ trong vô thức tỉnh lại,Kha Bá Ấp mới phát hiện mình đang ở trong phòng tối như mực, anh chậm rãichuyển động cơ thể, bị cảm giác như vạn kim đồng thời châm lên da làm đau đớnđến hô nhỏ, cả người co lại thành một đống.
Anh biết rõ cảm giác này, mộtthời gian bị lửa nướng vài lần, anh vô cùng hiểu đây lại là hắc ma pháp lại ratay với anh, chẳng qua vài lần trước có Lãnh Quan dùng băng bảo vệ anh, bịthương không nặng, mà lần này... lần này thật đúng là con mẹ nó đau chết người!
Hít thật sâu một hơi, anhcủng cố tinh thần, nhìn bốn phía, đối với gian phòng treo vài chiếc gương nàycảm thấy tò mò.
Rèm cửa sổ rất dày màu đỏthẫm, cùng với một thảm hoa văn hình dấu sao kỳ dị, trên bàn đốt một ngọn nến,khi ánh lửa lay động, trong phòng có vẻ lắc lư mà quỷ mị, giống như cung điệncủa thầy đồng.
Đây là nơi nào? Lãnh Quanđâu? Anh tự hỏi, anh nhớ rõ mình ở cao ốc Nhật Quang toàn thân bốc cháy, sau đóbất tỉnh nhân sự, chuyện kế tiếp hoàn toàn không biết.
Chẳng lẽ anh bị Khang ChínhThời bắt tới?
Anh trong lòng cả kinh, quyếtđịnh đứng lên, ngay lúc đó cửa từ từ mở ra, Khang Chính Thời mặc một bộ quần áocổ quái đi đến, trên mặt mang theo nụ cười hung ác.
“Oh? Đã tỉnh sao? ‘Em trai’yêu quý của ta.” Hắn cười quái dị.
Kha Bá Ấp bị tiếng nói cùngthái độ khác lạ của hắn khiến không hiểu ra sao.
“Mày... mày là Khang ChínhThời?”
“Đúng vậy, là ta, một ngườingươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cuu-yeu/2512687/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.