Sau chuyến hành trình đầy thú vị và mệt mỏi. Mọi người đã trở về trường học của mình.
Vào buổi sáng hôm sau, Lam Thiên cùng Lai Tử đã xin phép thầy cô giáo nghỉ hai ngày. Do vừa lập công lớn cho việc săn ma thú nên họ dễ dàng được thầy cô chấp thuận.
Và thế là hai người họ bắt đầu đi về nhà một cách lén lút để tạo bất ngờ cho bậc phụ huynh cũng như các em ở nhà.
Do sử dụng lượng ma thuật không hề nhỏ vào tối hôm qua, nên bây giờ cơ thể cũng như lượng ma thuật trong người họ mới chỉ hồi phục được 1/3.
Lam Thiên và Lai Tử ra chuyến xe ma để có thể đi về nhà. Trong khi đang mua vé xe thì bỗng dưng họ bị chặn lại bởi một đám quỷ tặc*.
(*)Quỷ tặc tức là những sơn tặc quỷ.
Lượng ma thuật trong người đang khá yếu, họ không thể nào mà dùng ma thuật tấn công bọn chúng. Cũng vì vậy bọn quỷ tặc này càng được đà lấn tới.
Nhưng mà cả hai người họ chả hề lo lắng hay bận tâm đám bọn chúng. Lam Thiên lạnh mặt, ánh mắt sắc lại rồi trầm giọng:
- Cho mấy người cơ hội! Cút!
Trước sự áp đảo đó bọn quỷ tặc cũng bắt đầu sợ hãi và bắt đầu lo sợ. Nhưng tên cầm đầu bọn chúng vẫn nuốt nước bọt mà nói ra một câu ngu ngốc:
- Cô em xinh đẹp, sao lại ăn nói hờ hứng thế chứ? Hay là đêm nay ta cho cô em hưởng thụ\~
Cô nhìn tên cầm đầu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-dia-nguc/2877070/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.