🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lai Tử khe khẽ mở mắt và thức giấc. Cậu cảm nhận được mình đang dựa vào đâu. Cố gắng đưa mắt nhìn lên thì cậu thấy khuôn mặt đang lim dim ngủ của cô ngốc của mình.



Cậu nhìn cô đến mê mẩm, được gối đầu vào vai cô ngốc này làm cậu cảm thấy con người thật vui vẻ mà sảng khoái.



Cậu nhẹ nhàng đỡ đầu cô rồi dựa cô vào vai mình. Lai Tử mỉm cười dùng tay chọt chọt chiếc mũi cao đó.



''Vẻ mặt khi ngủ cũng thật đáng yêu''- cậu nhìn cô say sưa. Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, đôi môi trái tim chúm chím khiến cậu không kìm được mà cứ nhìn chằm chằm nó như muốn cắn thử một miếng.



Bỗng tiếng của tài xế cất lên:



- Hành khách đây là trạm số 322.



Nghe đến trạm số này thì Lam Thiên cũng bắt đầu mờ mờ mà mơ hồ tỉnh giấc. Cô ngáp một hơi rồi dụi dụi mắt. Nhìn sang Lai Tử đã thức giấc, cô hỏi:



- Mày dậy lâu chưa?



Lai Tử tươi tỉnh trả lời:



- Vừa dậy!



Thấy vẻ mặt vui vẻ của cậu Lam Thiên có chút khó hiểu. Cô chỉ nghĩ đại là cậu đang vui mừng vì sắp được về nhà thăm bố mẹ mình. Bước xuống xe, họ nhanh chóng đi tảng bộ về nhà. Trên đường đi cả hai đều tán gẫu qua lại cho đỡ chán. Đến đoạn đường ngã ba, hai người họ tạm biệt nhau và ai đi về nhà nấy.



Lam Thiên rón rén bước vào nhà. Cô có cảm giác mình như một tên trộm vậy. Dù là nhà mình nhưng cô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-dia-nguc/2877069/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhiệm Vụ Của Địa Ngục!
Chương 57: Về nhà.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.