-Bên phía Lai Tử-
Đứng trước cảnh cửa cổng to lớn, không một bóng người. Chỉ có đó là âm thanh của gió cuốn theo những chiếc lá khô. Nhìn bên ngoài toà dịnh thự trong thật lạnh lẽo.
Cậu nhẹ nhàng đẩy cánh của cổng ra.
''Két''- tiếng mở cửa cổng vang lên khiến người ta cũng phải âm ỉ lỗ tai. Cậu bước vào trong khu vườn nhà rồi đi thằng đến cánh cửa dinh thự.
Lai Tử thầm cảm thán cái sự âm u của gia đình mình. Vẻ mặt cậu chán nản như ba đa ngâm nước. Cậu nhớ lại hồi nhập học khai mạc năm nay. Trong gia đình ai nấy đều chả có ý kiến gì về việc cậu học nội trú. Đến cả thằng em trai quý báu cũng phũng phàng trước điều này.
Bây giờ nhìn thấy nhà mình cậu cũng chả muốn bước chân vô. Sợ lại nhìn thấy cái bộ mặt hắt hủi chả chào mừng của những con người vô lương tâm kia.
Thở dài một lúc rồi cậu hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần vui vẻ. Lai Tử gõ cửa nhà.
''Cốc cốc''
Một giọng nó lạnh phát ra từ sau cánh cửa:
- Ai vậy?
Giọng nói đó cũng làm cho cậu run rẩy bồn chồn. Cậu toát mồ hôi hột không nói gì để người bên trong nghi ngờ mở cửa. Người đó bắt đầu trầm giọng lại rồi mở cửa một cách thật mạnh:
- Là ai hả?
Cửa bị người này mở mạnh làm cho cánh cửa đập thẳng vào mặt cậu. Thấy cửa có vật cản thì người đó liền lùi cánh cửa lại ngó đầu qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-vu-cua-dia-nguc/2877066/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.