Trong phòng được đốt huân hương, cửa chính đi vào đặt một bức bình phong viền vàng.
Trên bình phong, họa những quái thú huyền bí cùng kỳ hoa dị thảo, sắc thái diễm lệ, điểm xuyến bởi nhưng bảo thạch nhỏ khó nhìn thấy bằng mắt, phác họa một hình tượng xa hoa bậc nhất.
Thương Từ Hàn ngồi trước bàn bằng bạch ngọc, gõ ngón tay lên bàn, ánh mắt suy tư.
"Ngươi nói gì?"
"Tư Kính, Tư gia chủ của Tư gia cầu kiến."
"À... Ta còn chưa tìm hắn, hắn đã tự mình tìm tới cửa rồi sao?" Thương Từ Hàn khẽ nghiêng về sau, suy nghĩ một chút, hỏi tiếp, "Một mình hắn tới à?"
"Vâng." Thuộc hạ đưa lời cúi thấp đầu, không dám nhiều lời, sợ rằng vị chủ thượng tâm tính bất thường này mà không tốt, sẽ muốn cái mạng nhỏ của mình.
"Vậy thì càng thú vị, theo ta được biết, vị Tư gia chủ này không biết võ, biết được quan hệ giữa ta và tỷ tỷ, không sợ ta dùng một đao chém chết hắn sao?"
Thương Từ Hàn còn đang tự lẩm bẩm, xung quanh đầy yên tĩnh.
Đột nhiên thanh kiếm bên hông hắn bay ra, thẳng tắp theo hướng ngoài cửa sổ, đem con chim bay ngang qua biệt viện đính lên cành cây đối diện.
Tên thuộc hạ đưa tin bị dọa đến chân mềm nhũn, suýt nữa quỳ xuống đất. Thương Từ Hàn chỉ nheo mắt lại, cười vô tội nói: "Con chim sẻ ầm ĩ như thế, không ai thấy phiền à?"
Thuộc hạ kia không dám nói câu nào, lặng im đứng một bên.
"Thôi, để hắn vào đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502631/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.