Tư Kính rời khỏi Thương phủ một lúc lâu mới thu lại thần sắc trên mặt.
Lần này hắn đến tìm Thương Từ Hàn, tất nhiên không thể hiện ý nghĩa muốn hắn ta không động đến sợi tơ hồng trên cổ tay Thương Chiết Sương.
Làm như thế không khỏi quá đánh rắn động cỏ.
Lần mạo hiểm này, hắn chỉ muốn thử tìm hiểu quá khứ của Thương Chiết Sương thông qua Thương Từ Hàn. Quả nhiên Thương Từ Hàn không làm hắn thất vọng, mấy câu nói đã cho hắn một ít tin tức.
Tuy chỉ là tâm sự chuyện cũ, nhưng cũng đủ rồi.
Muốn dò ra những quá khứ Thương Chiết Sương từng trải qua chỉ còn là vấn đề thời gian.
Chỉ là khi đối mặt với Thương Từ Hàn, hắn không thể bảo đảm bản thân sẽ không lộ ra sơ hở, trở thành công cụ để Thương Từ Hàn lợi dụng.
Khi hắn trở lại Tư phủ đã là sáng sớm mai, Thích bá đang đợi trước cửa.
Lan thành rét lạnh, dù hiện tại là ban ngày, chỉ một cơn gió nhẹ cũng khiến tứ chi cứng đờ khoong thể động.
Hắn nhíu mày, hỏi: "Thích bá, trong phủ đã xảy ra chuyện gì sao?"
Thích bá cúi đầu vái chào, nói: "Trong phủ vô sự, chỉ là người của Ninh phủ lại truyền tin tới."
Tư Kính cong môi, ý cười băng lãnh trong mắt: "Ta biết rồi."
"Công tử, lần trước chúng ta đến Tứ châu, Ninh phủ làm như thế..."
"Không sao, thứ mà Ninh Triều Mộ nghĩ ra cũng chỉ là vui thích giày vò người khác mà thôi." Tư Kính tiến lên, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiem-suong/2502629/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.