Gần đây Tề Quán rấtrỗi hơi. Cứ cách hai, ba ngày lại chạy tới Vương phủ dùng bữa. Lần nàoanh ta cũng lẻn khỏi cung, một mình mò đến.
Nếu nói thái độ củaanh ta đối với Tề Nhan có gì khác trước thì chính là, từ nghi kị chuyểnsang châm chọc. À, tất nhiên là châm chọc không có ác ý. Anh ta dườngnhư rất thích trêu ghẹo khiến cậu em trai đỏ mặt hoặc tái mặt, sau đóphá lên cười vô cùng khoái chí. Đã vậy, tới bữa ăn là anh ta lại giởtính trẻ con.
“Sao hôm nay vẫn nấu toàn những món Oánh nhi thích vậy? Gân nai, tay gấu, yến sào của trẫm đâu?”.
“A Nhan à, đệ cũng thật keo kiệt. Trẫm xuất cung cũng không dễ dàng gì, ít ra phải cho trẫm ăn ngon một bữa chứ?”.
Tôi nhịn hết nổi.
“Không thích chứ gì? Không thích thì về hoàng cung của anh mà ăn. Bảo đầu bếpNgự thiện phòng nấu Bát trân cho anh vừa miệng. Không phải nhà nào cũngcó điều kiện mỗi bữa ăn tay gấu, gân nai như nhà anh”.
(Chú thích: Bát trân là tên gọi chung của tám món ăn quý hiếm và cầu kỳ chỉ dành cho giới quý tộc cung đình, chủ yếu là các bậc vua chúa. Bát trân(八珍): Long can (龍肝, gan rồng),Phượng tủy (鳳髓, tủy phượng),Báo thai(豹胎, bào thai báo),Lý vĩ (鯉尾, đuôi cá chép),Hào chích (鴞炙, chả chimcú),Tinh thần (猩脣, môi đười ươi),Hùng chưởng (熊掌, bàn chân gấu),Tôlạc thiền (酥酪蟬, ve nấu sữa béo). Nguồn: Wikipedia).
Đã ăn chực không mất tiền, mặt dày tới làm khách lại còn đòi hỏi.
“A Nhan… đệ xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-vuong-phi-hai-mat/2124111/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.